Chinta

Thứ Sáu, 28 tháng 7, 2017

Chương 2: Xuyên Rồi

• Tác giả: Tây Lôi Tử Lộ
• Chỉnh sửa: Rindoll
• Truyện được đăng ở: World Boys Love ♥
_________________
Chương 2: Xuyên Rồi
.
.
.


Tại một thành phố phồn hoa xinh đẹp, một dãy hàng cây trải dài hai bên lề đường... 


Chính giữa hai bên bên lề đường, đứng sừng sững sau giữa một thác nước là một khu nhà trọ sang trọng quý phái cực kỳ rộng lớn, có cả một mảnh sân cỏ xanh tuơi tốt.


 Có đến tận hai căn nhà trọ, đều phân biệt nam nữ riêng biệt, nam trái nữ phải, hai căn nhà trọ đối lập quay lưng lại với nhau, vì vậy nam nữ rất ít khi đụng mặt khi ra vào. Nhà trọ được xây thành 5 tầng, chiều ngang mỗi tầng được phân chia thành 12 phòng, bên ngoài phòng trọ được sơn theo một kiểu màu nhưng lại có độ sáng khác nhau, dãy tầng 1 là màu vàng đồng, tầng 2 màu vàng cam, tầng 3 màu vàng ánh kim, tầng 4 màu vàng kem, tầng 5 màu vàng nhạt, nhìn từ dưới lên thì sẽ thấy phòng trọ này màu vàng đậm, lên trên lại lên trên có màu ngày càng nhạt. Mỗi dãy phòng có màu nào thì bên trong phòng cũng sẽ có màu đó, nội thất bên bên trong đầy đủ đều là hàng cao cấp chính hãng, xung quanh khu nhà trọ có các dãy bồn hoa và cây cối, xa xa hơn nữa là một thác nước nhỏ, nhìn có cảm giác hài hòa và bình yên. 


Đây là khu nhà trọ chỉ dành cho những con cháu nhà giàu, mà cũng không hẳn là vậy, mỗi căn phòng giá cả cũng hơn 10 triệu một tháng, chỉ cần có đầy đủ tiền thì không cần giàu cũng được.


Khu nhà trọ sang trọng nhưng lại chỉ có vài người ở, vì những người công tử tiểu thư không chịu được hoàn cảnh không người hầu hạ nên đã vác valy đi về nhà lớn của mình hết rồi. Tuy nói vậy, nhưng thu nhập của nhà trọ này tăng nhanh như gió, cho dù không có người ở cũng vẫn có tiền rót vào như thường - Lý do: Bí mật cá nhân của chủ nhà trọ nên không thể bật mí.


Miêu tả nhiêu đó thôi, giờ vô vấn đề chính. (Câu này là tác giả nói đấy nhé.)
.
.
.


Tầng 5, cũng là tầng cao nhất.


Tại phòng 510, cũng là tầng cuối cùng nằm ở dãy chót.


Bên trong căn phòng 510 là một màu đen tối, căn phòng rộng lớn chỉ có sách và các tiểu thuyết manga, sách truyện rơi rớt khắp phòng, từ trên kệ cho đến dưới sàn. Ngoài cái phòng tắm kiêm toilet cộng với cái tủ và một cái bàn thì chả còn gì ráo. À, còn có giường ngủ king-size* nữa, mà ở giữa cái giường king size đó có một thanh niên đang nằm bất động mở to mắt nhìn chằm chằm vào cái trần nhà vàng nhạt vẽ đầy họa tiết kỳ lạ. (*Giường king-size = giường lớn)


Vâng.


Cậu thanh niên ấy không ai khác chính là nhân vật chính của chúng ta - Xích Kỳ Ân cũng là Trần Thụy Du.


Thụy Du nằm trên giường một hồi rồi chớp chớp đôi mắt, lấy tay xoa xoa trán... Cậu nghĩ mình đã mơ một giấc mơ... hoặc là... không phải mơ?


Vì thế...


Đậu xanh rau má! Ông Thần Sáng Thế chết tiệt! Có biết là người ta đang ngủ không?! Đá người ta xuống trần thì thôi đi, bây giờ còn bắt cậu dọn dẹp tai họa sắp tới sau này, muốn cậu chết ông mới vừa lòng phải không! Thiệt là bực cả mình, đồ ông già ế vợ! Tui trù ông sau này sẽ bị đè đè đè không ngóc đầu dậy nổi! Hừ!


Trần Thụy Du xả một trận trong lòng, vươn vai một cái rồi ngồi dậy vò vò đầu tóc, đưa tay bật cái đèn trần trong phòng, đi vào toilet đánh răng rửa mặt. Khoảng 10 phút lại bước đến chỗ cái gương để chỉnh sửa lại nhan sắc. Cái gương này nằm ở mặt ngoài của cái tủ, mà cái tủ này lại chính là tủ quần áo kiêm luôn chiếc gương của cậu.


Phản chiếu trên cái tủ - à không, phải nói là phản chiếu trên cái gương mới đúng. Một cậu thanh niên nhìn có vẻ như là 17 - 18 tuổi, thân hình thon dài mảnh khảnh, làn da khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp, pha lẫn một chút nét mị hoặc nhân sinh, mái tóc dài đen tuyền ngang vai hơi xoăn một chút, nhíu nhíu hàng chân mày cong, chớp chớp đôi mắt phượng, mũi cao, môi hồng, răng trắng, dáng người cao ráo, tuy không phải chuẩn men nhưng nhìn kích cỡ này cũng dư sức làm người mẫu rồi.


Kết quả đánh giá: 100 điểm!


Đây! Là một người cực hoàn hảo. Đối với chúng hủ thì đây là một chuẩn thụ siêu cấp lever*....(Siêu cấp lever : ý tác giả là nói người này đẹp, đẹp cực kỳ ).


Trần Thụy Du nhìn chính mình trong gương, mặt than im lặng ba giây rồi xoay người đi đến bên chiếc giường. khum mình mở cái hộc tủ nhỏ bên trên, cầm lấy điện thoại và bật ra xem.


[Thứ 6/Ngày 30/Tháng 10/Năm 2538]


Thụy Du hít vào một hơi rồi thở ra thật mạnh, cậu quăng điện thoại lên bàn bên cạnh rồi chính mình nằm bẹp xuống nệm giường giả chết.

.

.

.


10 phút sau....


// Nhà em có con gà trống, mèo con và cún con, gà trống gáy ò ó o, mèo con thì đi bắt chuột, cún con chăm ngoan giữ nhà~//


Một bản nhạc giao hưởng, à nhầm, này là một bản nhạc nhật dành cho thiếu nhi do chính người lồng tiếng bé Shinnosuke* trình bày, bản nhạc được phát ra từ chiếc điện thoại trên bàn, không ngừng hát vang.
( Shinnosuke : là phim hoạt hình nhật bản, dịch theo tiếng Việt bên mình là Shin cậu bé bút chì, có chiếu trên HTV2 á )


Thụy Du tặc lưỡi một cái, cậu lật mình cầm lấy điện thoại nhấn nút nhận nghe.


“Tiểu Ân~... à không phải, tiểu Du a~ ”. Một giọng nói nhão nhòe nhão nhoẹt cất tiếng bên trong chiếc điện thoại.


Cậu "Tiểu Du" nào đó im lặng để điện thoại cách xa lỗ tai, với cái giọng nói này, da gà không nổi lên thì cũng là da vịt hay da heo gì đó.


“Tiểu Du ới ời~ Tớ sắp trở về rồi nha! Có nhớ tớ không? Nhớ không?” Giọng nói thánh thót tiếp tục phát sóng.


Thụy Du mặt không cảm xúc nghe máy (-_-): “... ”


“Tớ sắp về rùi đó! Cậu nhớ đến đón tớ đó, được hơm nà?”


Thụy Du vẫn (-_-): “... ”


“Cậu có nghe tớ nói không đó? Alo~ À lố~ oy này! Tiểu Du???”


Thụy Du lấy tay xoa xoa trán, cậu thấy nhức đầu kinh khủng, nếu như người đầu dây bên kia câm luôn thì tốt biết mấy...


“Tiểu Du à? Cậu có đó không?” Người bên kia khó hiểu nhìn điện thoại.


Cậu "Tiểu Du" rất là lạnh lùng tàn nhẫn nói một chữ "Không." liền tắt máy ngay.


Người bên kia ngơ ngác nhìn điện thoại. 


Sau 5 giây, cậu ta tức giận gọi lại thêm lần nữa... Cơ mà, không ai bắt máy, lại gọi thêm mấy cuộc gọi nữa, đến tận khi được 15 cuộc gọi thì Thụy Du bên kia mới bắt máy, cậu ta liền bắt lấy cơ hội: “Tớ muốn cậu đến đón tớ còn không thì tình yêu, ý nhầm, tình anh em cộng bạn chúng ta sẽ kết thúc từ đây!” Nói rồi cậu ta liền nhanh tay cúp máy dọn dẹp hành lý chuẩn bị cho ngày mai.


Còn Thụy Du bên đây, sau khi nghe cái lời uy hiếp chẳng có ký lô gam nào cũng chả thèm để ý, quăng điện thoại lên bàn, tiếp tục lăn ra ngủ. Không biết là giấc ngủ rất quan trọng cho sức khỏe sao? Ngủ càng nhiều thì sức khỏe càng nhiều, vì vậy cứ ngủ dậy xong rồi tính!


Có điều... Nằm xuống rồi mà cơn buồn ngủ vẫn chưa tới, cậu nhíu nhíu mày, vẻ mặt có chút... Ờm... Xoắn xuýt?


Chuyện này rất không khoa học! Mọi lần chỉ cần nhắm mặt là liền ngủ ngay, sao hôm nay nhắm rồi mà chả ngủ được thế này!


Thụy Du ngồi trên giường nhíu mày rồi thở dài một hơi, cậu quyết định mở lòng từ bi ngày mai đến sân bay rước cái con khỉ kia về vậy. Chắc bị con khỉ kia oán thầm nên không ngủ được đây mà, đợi khi nào cậu ta về mình sẽ dần cậu ta một trận cho đã đời!


Thụy Du ngáp một cái rồi ngồi dậy. Nếu như đã ngủ không được thì dậy làm nhiệm vụ mà ông già kia giao thôi.


Ừm...... Ông ấy giao nhiệm vụ gì nhỉ?


À......


Quét sạch những thứ "cặn bả" để thanh tẩy hành tinh này trở nên tinh thuần hơn... 


Hình như gì mà ngày 31 tháng 12 là tận thế? Là ngày đó thì phải...


Thế giới này, còn 2 tháng nữa sẽ bắt đầu tiến vào mạt thế. Đến lúc đó con người, động vật, thực vật, không khí, thức ăn, nước uống.... Tất cả đều sẽ biến đổi, nhất là con người, con người vốn có rất nhiều loại đặc tính, lòng tham và ít kỷ, hai thứ này có thể nói là nhiều nhất trong loài người. Muốn tìm một người có tâm hồn trong sáng ngay thẳng là cực kỳ hiếm thấy, nếu như diệt trừ con người dựa vào những đặc tính này thì... Có lẽ, sẽ có hơn một nửa trái đất là bị diệt vong...


Lòng tham - có thể tham, ít kỷ - có thể ít kỷ, nhưng nếu như lòng tham mà không đáy thì có lẽ nên diệt trừ, ít kỷ một cách không biết giới hạn cũng sẽ diệt trừ, lòng tham và ít kỷ, hai thứ này nếu mà vượt quá giới hạn thì sẽ tạo nên một con người có tính cách vặn vẹo, từ tính cách vặn vẹo đó sẽ tạo ra một con ác quỷ, mà nếu như ai ai cũng đều như vậy thì... Tận thế sẽ đến. 


Nghĩ đến đây, ngón tay Thụy Du gõ từng nhịp lên bàn.


Tận thế đến, không phải tự nhiên mà đến, mà là do con người tạo nên. Từ khi hành tinh cũng tức là trái đất này được tạo ra, con người từ thuở xa xưa rất trong sáng và thuần khiết, nhưng rồi từng năm qua đi họ đã dần dần thay đổi, họ biết cách sáng tạo đổi mới mọi vật, biết chế tạo ra thứ gọi là tiền và vàng bạc, tạo ra máy móc tân tiến, thứ gọi là tiền và vàng bạc đó sẽ làm cho tâm hồn con người thay đổi theo từng tháng năm, chỉ cần có tiền thì sẽ có nhà cao cửa rộng, chỉ cần có tiền thì sẽ có nhiều trai xinh gái đẹp tự dâng lên cửa, chỉ cần có tiền thì muốn làm gì cũng được, cuối cùng tiền hay vàng hay bạc đó sẽ đưa con người vào chỗ chết. 


Thứ gọi là máy móc sẽ làm cho bầu không khí ngày càng trở nên ô nhiễm, con người, động vật, thực vật, nếu như hấp thụ phải bầu không khí ô nhiễm đó, thì sẽ dẫn đến bệnh tật và cuối cùng là chết, nào là nhà máy, nào là xe hơi xe máy, hai loại máy móc này chính là nguyên nhân lớn nhất tạo ra môi trường ô nhiễm độc hại.


Tiền, máy móc, xe hơi, xe máy, nhà cao cửa rộng......


Không khí bị ô nhiễm.


Tình yêu thuần khiến sẽ bị biến chất.


Gia đình sẽ trở mặt không nhận thân.


Động vật quý hiếm bị giết hại.


Rừng cây bị tàn phá.


Thực vật lẫn động vật được phun thuốc hóa học để trồng để sống.


Thậm chí... Con người cũng sẽ giết chết con người.



Thí nghiệm cơ thể người.


Dần theo năm tháng, những thứ này sẽ tạo nên cái gọi là "Tận Thế".


Thụy Du càng nghĩ càng cảm thấy chán ghét con người, tuy thân thể hiện tại của cậu là của con người, nhưng mà cậu không ghét thân thể, cái cậu ghét - chính là tâm hồn của con người.


Đến lúc đó chắc sẽ bận điên đầu lên đây.


Càng nghĩ càng thấy phiền, càng nghĩ càng ghét cái ông được gọi là "Cha". 


Vì - chính ông đã đá cậu xuống đây. 


Phiền thiệt là phiền!


Tuy nghĩ vậy, nhưng chuyện cần làm vẫn phải làm. 


Đầu tiên, trước khi lương thực chưa bị biến đổi cậu cần phải chuẩn bị nhiều thật nhiều, tuy lúc trước cậu không cần phải ăn với uống, nhưng mà xuyên vào cơ thể con người rồi thì cần phải ăn thôi, à, sách chắc cũng chuẩn bị luôn, tuy sách sẽ không bị ô nhiễm hay gì gì, nhưng vì cậu thích, nên cậu sẽ tranh thủ hốt về không gian hư vô của mình hết. Dù sao lúc tận thế đến cũng chẳng ai quan tâm đến sách vở, hốt được bao nhiêu gì hốt hết, chỉ có lương thực là bị người tranh giành nhiều nhất.


Nếu như không có cái nhiệm vụ kia của Thần Sáng Thế, thì có lẽ cậu sẽ không cần phải bận rộn như vậy. 
____________
Hết chương 2

Tác giả có lời mún nói: Cha ở đây là gọi Thần Sáng Thế, vì Thần Sáng Thế tạo ra cậu, nên cậu phải gọi là "Cha". 

Ở chương này chắc mọi người đọc sẽ không hiểu vài chỗ, như lúc Thụy Du đứng ở trước gương, ý ta muốn nói Thụy Du đã trưởng thành và trở nên "Xinh đẹp" 

Và cái lúc Thụy Du móc điện thoại ra xem ngày tháng: Tức là lúc đầu em nằm mơ hoặc không phải mơ, được Cha giao cho nhiệm vụ, mà nhiệm vụ đó là Quét sạch những thứ cặn bả: là quét sạch những người có tâm hồn đen tối độc ác ý, ngày tháng được định ra, nên em mới mở điện thoại xem hôm nay là ngày mấy, chỉ vây thôi.

Rindoll: Tác giả không phân chia số chữ hay chương. Viết tới đâu liền up lên tới đó, không cần biết ngắn hay dài, vì tác giả chỉ viết để giải trí chơi thôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào tình yêu ^ w ^ ♥ Nếu bạn có thắc mắc hay lời tâm sự, muốn tìm truyện, hoặc gợi ý, trợ giúp chủ nhà thì hãy bình luận trên blogspot hoặc page World Boys Love nhé ^ w ^ ♥. Nếu thấy chủ nhà chưa trả lời thì có nghĩa chủ nhà vẫn chưa xem tin nhắn đó T w T

Hàng Mới Ra Lò

• World Boys Love ♥ Thế Giới Tình Trai _____________________________________ Là nơi mà chủ nhà edit tiểu thuyết đam mỹ, đăng truyện đam mỹ...