Truyện Baozi ♥ Hana ( Chương 6 ) : Hẹn Hò - Phần 3 ( 约会 - 第三部分 ) |
--------------
Biểu tượng cảm xúc Hana
-------------------------- ----------------------
• Tác giả : Bạch Uyển Nguyệt (白灣岳)
-------------------------- ----------------------
• Truyện : Baozi • Hana ( Chương 6 ) : Hẹn Hò-Phần 3
.... .... ....Sau khi ăn uống no say, hai người tay trong tay bước vào rạp chiếu phim.
"Baozi, hoạt hình này em xem rồi.": Hana vẻ mặt buồn bả nhìn vào màn hình.
"...Ừm, vậy đến rạp xiếc đi": Baozi nhẹ nhàng vuốt ve đôi má ửng hồng của Hana.
"Như vậy được không? Dù sao chúng ta cũng đến đây rồi": Hana nhíu nhíu mày.
"Không sao" Baozi một tay nắm lấy tay Hana, tay kia cầm bảng hướng dẫn nói: "Nếu xem lại thì chán lắm, từ đây đến rạp xiếc cũng gần."
Hana tỏ vẻ không sao, dù sao đây cũng là nơi dành cho các bé thiếu nhi, chiếu phim hoạt hình cũng không có gì lạ.
.
.
.
Bước vào bên trong cánh cửa, Baozi và Hana có thể thấy được không gian rạp xiếc vô cùng rộng rãi, xung quanh là hai bên hàng ghế được xếp ngay hàng chỉnh lối. Sân khấu được xây dựng trên mặt nước và được bố trí lộng lẫy xung quanh thành nước, phía dưới mặt nước là những chú cá heo vô cùng đáng yêu đang không ngừng tung tăng dưới nước.
Baozi nhìn một vòng rồi kéo Hana đến hàng ghế đầu còn sót lại, những hàng ghế ở đây có thể ngồi tự do, muốn ngồi chỗ nào cũng được. Đa số mọi người đều dành hàng ghế đầu tiên, vì nếu ngồi hàng đầu thì sẽ có thể nhìn thấy được cận cạnh những gì diễn ra trên sân khấu xiếc.
"Hana, em ngồi đây giữ chỗ nhé.": Baozi đứng dậy nhìn Hana nói.
"Ân! Mà anh đi đâu vậy?": Hana ngước lên hỏi Baozi.
Baozi đảo mắt: "À... Anh đi toilet chút."
"Ưm, anh đi nhanh nhanh nha.": Hana mỉm cười phất tay.
"Ừ.": Baozi xoa đầu Hana rồi bước đi đến chỗ nào đó...
.
.
.
Chỗ nào đó trong góc khuất của rạp xiếc.
.
.
Chỗ nào đó trong góc khuất của rạp xiếc.
"Trời! Tại sao rạp phim này lại chiếu phim hoạt hình a, thời buổi này ai mà xem Finding Nemo nữa chớ! Ít nhất cũng phải chiếu bộ phim nào đó tình cảm sến súa hoặc phim kinh dị hay gì đó chẳng hạn!": Ông chú ngồi xổm dưới đất vỗ trán tiếc nuối.
( Finding Nemo : Hoạt hình của Disney nói vể chú cá tên Nemo đó = v = )
Anh trợ lý đứng bên cạnh khum mình xuống vỗ vai an ủi ông chú: "Nơi này vốn dĩ chỉ dành cho các bé thiếu nhi thôi mà, ông muốn xem sến súa hay kinh dị gì gì đó thì đi về nhà mà xem đi."
"Cứ nghĩ vào rạp chiếu phim sẽ chụp được cảnh Hot... Nào ngờ chưa gì đã chuyển qua rạp xiếc. Nếu là tôi, tôi sẽ cho trình chiếu một bộ phim đậm chất Horror, như vậy mới được gọi là kích thích!": Ông chú mặt nhăn mày nhíu, nghiến răng nghiến lợi than thở.
Trong lúc ông ngồi đó ôm đầu, lại không hay biết bầu không khí xung quanh ông có gì đó không ổn, cũng không hay biết một chút ánh sáng trước mặt đã bị che mất.
Anh trợ lý đứng bên cạnh chọt chọt ông chú.
"Làm gì đó, chọt cái gì mà chọt, có gì thì nói luôn đi!"
Anh lại chọt thêm vài cái.
"Phiền quá nhe!": Ông chú rất không kiên nhẫn đánh cái tay đó rớt xuống, sau đó ngoái đầu mình mọi người.
"Mấy người sao thế?": Ông chú đưa mắt nhìn và hỏi mọi người trong đoàn. Làm gì mà bọn nó lại dùng ánh mắt quái đản đó nhìn mình a???
"......": Mọi người trong đoàn không nói gì chỉ nhìn chằm chằm phía sau ông chú, anh chàng Pinku trợn mắt dùng ngón tay chỉ chỉ phía sau để nhắc nhở ông.
Ông chú cảm thấy ớn lạnh sống lưng, sau đó... từ từ, chậm rãi nghiêng mặt nhìn ra phía sau...
Vừa xoay thì ông liền... "Má ơi! Hết hồn!!!"
.
.
.
Bốn mắt nhìn nhau trong thầm lặng.
Lúc này hiện trường im lặng một cách đáng sợ, sợ đến nỗi không ai dám lên tiếng.
Lúc này hiện trường im lặng một cách đáng sợ, sợ đến nỗi không ai dám lên tiếng.
Bầu không khí ám trầm như thế này làm ông không thể chịu nỗi, lại thêm cái áp lực của ai đó đang đè trên lưng, ông đành mở miệng đánh tan bầu không khí cực xấu hổ này: "Yo! Chàng trai trẻ, lâu rồi không gặp há... ha ha haha" Ông chú mặt xanh mặt trắng cố gắng nặn ra nụ cười mà ông cho là đẹp nhất.
"Haha? Hahaha... Ông nói gì vậy? Chẳng phải chúng ta vừa gặp nhau khoảng 7 tiếng trước sao? Sao mau quên thế?" Baozi miệng thì cười nhưng vẻ mặt vô cùng lạnh tanh.
Ông chú cảm thấy tính mạng mình đang gặp nguy hiểm: "Hahahaha... Hơ... Tôi quên mất."
Baozi khoanh tay, híp mắt nhìn ông không trả lời.
Ông chú vội lên tiếng: "Nè! Đính chính lại cái! Bọn tôi đến đây là để xem xiếc đó... Bọn này không có theo dõi cậu đâu nha!!!" Ông vừa nói dứt lời liền biết mình lại lỡ miệng khai báo, thầm mắng chính mình ngu xuẩn, muốn xách dép bỏ chạy nhưng... chạy chưa được một bước thì ông đã bị Baozi túm cổ áo lôi trở về.
"Làm gì mà phải bỏ chạy trối chết như thế? Nếu ông lo sợ vụ ông theo dõi bọn tôi từ lúc bước vào cổng thì ông yên tâm! Tôi sẽ không giết ông ngay đâu, cứ yên tâm mà sống!" :Câu nói vô tình người nghe hữu ý, nói huỵch toẹt ra là Baozi đã biết họ theo dõi ngay từ đầu, anh chỉ là lười biếng nhắc nhở thôi, nhưng như vậy không có nghĩa là anh sẽ bỏ qua cho cái đám này, nhất là cha già kia!
Mọi người trong đoàn cộng ông chú nghe thấy vậy liền như bị đông đá.
Baozi mỉm cười nhìn mọi người, mỉm cười nhìn ông chú và ngay sau đó, trong một cái chớp mắt, anh liền nhanh tay chộp ngay cái máy ảnh ông chú đang cầm.
"NO!!! CINDERELLA
Baozi nhếch miệng cười đểu: "Muốn lấy lại sao?"
"Trả Cinderella cho tôi!": Ông chú tức giận chạy lên tranh giành cái máy. Ông không thể để cho cái Bánh bao thúi này thấy những hình ảnh trong đó được, nếu không thì công sức của ông sẽ đổ sông đổ biển hết.
Baozi cầm máy ảnh hết tung rồi lại hứng, ông chú nhìn mà cảm thấy xót ruột làm sao. Nếu Cinderella mà có mệnh hệ gì, chắc ông sẽ không sống nổi mất...
Cinderella là tên mà ông chú đặt cho máy ảnh, có ý nghĩa dù người có xấu hay đẹp, chỉ cần đưa vào máy ảnh thì người đó sẽ trở nên xinh đẹp lộng lẫy ngay. Đó cũng là lý do ông đặt tên cho máy ảnh là Cinderella.
"Tội chết có thể tha, nhưng tội sống khó bỏ qua. Vì vậy, tôi sẽ tịch thu Cinderella của ông mãi mãi." Baozi thay đổi biểu cảm, dùng gương mặt và giọng nói lạnh lùng tuyên án phán xét Cinderella.
" Oa oa oa... Bao đại nhân!!! Cậu nỡ lòng nào... hức... cậu không thể đối xử với tôi như thế ahh!" Ông chú nước mắt giàn giụa, lê lết níu kéo vạt áo của Baozi.
Ta nói... Người ngoài nhìn vào đều cảm thấy khinh bỉ ông, lớn già cái đầu mà còn chơi trò níu kéo xin người yêu thương, thiệt là trơ trẽn... Ọe, ông chú mà biết mọi người nghĩ vậy thế nào cũng đập đầu tự sát luôn.
"..."
Mọi người trong đoàn đồng loạt thoái lui che mặt, người này không liên quan gì đến họ a, họ không quen biết cái lão già biến thái này nga, đừng nhìn bọn tui, đừng nhìn nha...
Baozi vô tình liếc nữa con mắt nhìn ông chú, sau đó bỏ đi một nước chẳng thèm ngoảnh đầu dù chỉ một cái.
Còn Ông chú thì ở lại ôm anh quản lý oa oa khóc lớn, trong đầu ông hiện giờ toàn là chữ "Mãi mãi mãi mãi và mãi mãi."
.
.
.
"Anh đi lâu quá đó!" Hana thấy Baozi trở lại liền nhăn nhó mặt mày lên án, cậu không thích ở một mình vào cái nơi xa lạ này nha... Vì có rất nhiều ánh mắt nóng bỏng cứ nhìn cậu hoài ( Ánh mắt của các Fan não tàn Biểu tượng cảm xúc colonthree ))
"Xin lỗi, anh gặp chút chuyện." Baozi tỏ vẻ xin lỗi rồi ngồi xuống cạnh cậu.
" À, lúc nãy anh gặp mọi người trong đoàn." Bao liếc nhìn máy ảnh rồi đưa cho Hana.
Hana tò mò cầm máy ảnh xoay tới xoay lui, ông chú mà thấy cảnh này thì nhất định sẽ khóc ầm lên hiệp hai cho coi. Nhìn nhìn cái máy, Hana mới giật mình phát hiện: " A! Đây là Cinderella của Tuzi đây mà?" Cậu bấm cái nút nhỏ trên máy, kế đó đồng loạt các hình ảnh hiện lên, lại bấm tiếp nút next, màn hình máy liên tục chuyển động cho đến cuối cùng. Có hình Hana đang chỉ tay vào bể cá, cũng có hình cậu và Baozi cùng nắm tay vân vân và vân vân... ( Tuzi : Nick name của ông chú )
Biểu tượng cảm xúc colonthreemà Tuzi còn có nghĩa lả Thỏ ahh )_
Xem hết hình ảnh Hana mới thỏa mãn gật đầu. Không tồi, quả nhiên là nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, cho dù ở hoàn cảnh nào, mọi lúc mọi nơi ông ấy đều chụp được hết, từng cử chỉ hành động tất cả đều sống động như thật vậy.
"Anh lấy Cinderella của ông ấy sẽ không sao chứ?" :Hana đưa máy ảnh lại cho Baozi tùy ý hỏi. Mọi người trong đoàn ai cũng biết, ông ấy rất là quý trọng cái máy ảnh này, không có nó bên cạnh, không biết ông ta sẽ ra sao đây.
"Không sao đâu, anh sẽ xóa hết rồi trả lại cho ổng." :Baozi nhận máy ảnh chuẩn bị bấm nút xóa.
"Khoan đã." :Hana nghĩ nghĩ một hồi liền đưa tay ngăn cản hành động của anh "Để lại đi, chúng ta sẽ rửa ảnh rồi giữ lại làm kỷ niệm ngày hẹn hò." Cậu nhìn hình trong máy rồi lại ngước lên mỉm cười với anh.
Baozi không sao cả nhún vai gật đầu. Dù sao những tấm ảnh này cũng rất đẹp, thôi thì cứ giữ lại làm của riêng vậy. Thế là, công sức của ông chú cứ thế liền bị Baozi cuỗm đi hết.
Dẹp vấn đề này qua một bên, Hana hưng phấn vỗ vỗ lên đùi anh " Baozi! Anh nhìn kìa!" Cậu dùng ngón tay chỉ chỉ về phía sân khấu.
Baozi ngước lên nhìn... Dưới nước có những chú cá heo mỗi em đều được cột một chiếc nơ màu đỏ hồng xinh xắn, phía trên sân khấu có một cô gái cầm hai chiếc vòng tròn lớn đang ra lệnh cho các em cá heo lần lượt nhảy qua, sau đó cô lại đổi sang chiếc vòng nhỏ hơn, cứ như vậy buổi biểu diễn cũng từ từ kết thúc.
Xoay đầu nhìn về phía Hana, thấy cậu vui vẻ như vậy làm anh cũng vui lây. Hai người cứ thế mà vui vẻ xem hết buổi trình diễn.
Còn về cái Cinderella... Tạm thời được tha cho một mạng.
.
.
.
Xem xong màn xiếc cá, hai người bước ra khỏi rạp xiếc đi dạo quanh một vòng, Baozi thấy thủy cung bên kia có chỗ để ngồi, anh liền kéo Hana đến đó ấn cậu ngồi xuống nghỉ ngơi.
Thủy cung nơi này nằm ở một góc bên trong, hầu như rất ít người qua lại, vì vậy nhìn hơi vắng vẻ một chút.
"Mệt sao? Nếu mệt thì tựa vào vai anh này ." :Baozi ngồi bên cạnh ôn nhu vuốt ve mái tóc và gò má ửng hồng của cậu, vỗ vỗ bả vai mình ý bảo Hana tựa lên.
"Ưm... Mình về khách sạn đi anh." :Hana ngáp dài một cái, cậu mệt mỏi nghiêng đầu tựa vào vai anh.
Baozi cầm chai nước suối ướp lạnh đưa cho Hana, Hana nhận chai nước uống hết một hơi ngắn rồi đưa lại cho Baozi, Baozi nhận lại chai nước rồi uống cạn hết phần dư còn lại, anh nói: "Không cần vội, cứ nghỉ ngơi một lát rồi đi, nếu muốn thì em cứ ngủ, lát nữa anh sẽ bế em về."
Hana nghe anh nói vậy liền phản xạ đánh một cái nhẹ lên đùi anh: "Anh nghĩ sao lại nói bế em chứ hả!? Người ta nhìn vào thì xấu hổ chết!" Tưởng tượng đến cảnh mình được Baozi bế đi nguyên một đường dài về đến khách sạn, rồi người đến người đi đều nhìn chằm chằm vào hai người bọn họ - Trời ơi! Lúc đó có nước cậu phải đào hố nhảy xuống luôn quá!!! > _ <...
Baozi phụt cười gõ đầu cậu một cái: "Xấu hổ cái gì chứ, họ có nhìn thì cứ để họ nhìn đi, làm thì chúng ta cũng đã làm rồi, còn ở đó ngại ngùng làm chi." Nếu mọi người đều biết đến quan hệ của hai người, anh cầu còn không được nữa là... Không cần phải giả bộ như bạn bè, mỗi lần muốn nắm tay cậu thì phải nhìn trước ngó sau, muốn hôn một cái thì phải dò xét xung quanh xem có ai thấy không... Yêu trong vòng bí mật đúng là một đại cực hình mà (T v T), nhưng cũng phải nói là ngọt ngào làm sao. ( chữ "Làm" mà Baozi nói, có nghĩa là xôi thịt ý = w = )
Hana đầu óc bốc khói bật người dậy đánh Baozi túi bụi: "Tiết tháo của anh rớt đầy đất rồi kìa! Mau nhặt lên đi! Chuyện này mà anh cũng nói được hả!? Làm cái gì mà làm!!!"
"Rồi rồi, không làm gì hết, ngồi xuống nghỉ ngơi đi, tình yêu của anh." Baozi một tay đỡ đòn, một tay kéo Hana ngồi xuống.
"Anh coi chừng đó!" Hana ngồi xuống giơ lên nắm đấm uy hiếp.
" Vâng, anh sẽ nghe lời vợ iu mà, em nhắm mắt nghỉ một lát đi." :Baozi mỉm cười vuốt vuốt lông cho Hana.
Hana hậm hực "Hừ!" một tiếng rồi nhắm mắt lại.
Baozi lắc đầu cười cười vỗ vào mu bàn tay để an ủi cậu yên lòng.
Hana được anh vuốt ve cũng không nói gì nữa, vì bầu không khí cực kỳ im lặng nên cậu cũng từ từ thả lỏng đi vào giấc ngủ...
Ngồi trong chốc lát, Baozi nghe thấy bên cạnh có tiếng thở đều đều, anh liền biết Hana đã ngủ rồi, anh cúi đầu nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán cậu, dần rồi anh cũng nhắm mắt cùng Hana tựa vào nhau nghỉ ngơi.
Cơ mà... cái màn "Tựa vào vai" này, tất cả đều lọt vào mắt của các anh chị em Hủ Nữ. Có người kích động đến nỗi muốn hét lên luôn, nhưng họ vẫn cố gắng kiềm chế lại để không làm ảnh hưởng đến thời gian nghỉ ngơi của cặp đôi Baozi Hana.
Tất nhiên, cảnh đẹp không thể bỏ lỡ, đồng loạt các fan núp trong góc hoặc đứng từ xa len lén dùng điện thoại hoặc máy ảnh chụp lại những thời khắc hạnh phúc mà đẹp đẽ này.
Khoảnh khắc đó người người ngơ ngác ngắm nhìn, họ không muốn gây ra những tiếng động dù chỉ là một tiếng động nhỏ nhất, thậm chí khi nhìn thấy hai người ngủ đến là yên bình như thế, họ có cảm giác muốn ngủ theo Baozi Hana luôn.
Tại nơi thủy cung vừa xinh đẹp vừa lộng lẫy, xa xa ở một nơi góc khuất, có một cặp đôi đẹp như tranh vẽ đang yên bình tựa vào nhau mà ngủ.
--------------------------
Dài thấy ớn lun...T v T...
....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào tình yêu ^ w ^ ♥ Nếu bạn có thắc mắc hay lời tâm sự, muốn tìm truyện, hoặc gợi ý, trợ giúp chủ nhà thì hãy bình luận trên blogspot hoặc page World Boys Love nhé ^ w ^ ♥. Nếu thấy chủ nhà chưa trả lời thì có nghĩa chủ nhà vẫn chưa xem tin nhắn đó T w T