Chương 20
Bên trong phủ nha dưới núi, Ôn Liễu Niên sau khi nhận được lời nhắn của ám vệ, liền làm theo lời Tần Thiếu Vũ, phái nha dịch trông coi thi thể Vương Chuy, hơn nữa trong phòng còn bày ra một khối băng lớn. Đợi đến khi đám người Tần Thiếu Vũ chạy tới thì Ôn Liễu Niên đã đứng trước cửa phủ đợi nửa ngày. Hiển nhiên phi thường sốt ruột.
"Trời nắng nóng, Ôn đại nhân sao không ở trong phòng chờ, tội gì đứng ở nơi này phơi nắng." Thẩm Thiên Lăng nhìn cũng thấy choáng.
"Công tử có điều không biết." Ôn Liễu Niên thở dài, "Việc tà môn như thế, ta làm sao có thể ngồi yên được."
"Tà môn?" Tần Thiếu Vũ khẽ nhíu mày.
"Đúng vậy." Ôn Liễu Niên gật đầu, mang mọi người vào trong nói, "Một lời khó nói hết được, cung chủ xem qua liền biết."
"Thi thể có bộ dáng rất kỳ quái sao?" Hoa Đường thuận miệng hỏi.
"Đúng vậy." Ôn Liễu Niên nói, "Trên mặt, trên người giống như là bị mãnh thú gây thương tích, cơ hồ nhìn không ra hình dạng, quỷ dị là miệng vết thương trắng bệch, bốn phía một giọt máu cũng không có."
Sau lưng Thẩm Thiên Lăng lạnh một chút.
Ngoài phòng khám nghiệm tử thi, dụng cụ khám nghiệm đều chuẩn bị tốt. Tần Thiếu Vũ tất nhiên sẽ không để cho Thẩm Thiên Lăng nhìn những vật không sạch sẽ này, bởi vậy ám vệ mang hắn đến khách phòng chờ.
"Công tử có muốn ăn điểm tâm không?" Ám vệ phi thường chân chó.
"Không cần." Thẩm Thiên Lăng lắc đầu, "Vừa rồi các ngươi cũng nghe Ôn đại nhân nói, có thể đoán được là ai làm hay không?"
"Về võ công thì không biết, nhưng nếu nói tới miệng vết thương trắng bệch không chảy máu, thật rất... Ngao." Ám vệ Giáp một câu còn chưa nói xong đã bị người đồng bạn bên cạnh nhéo một cái, vì thế liền kinh hô ra tiếng.
Thẩm Thiên Lăng bị hoảng sợ, "Làm sao vậy?"
Đầu sỏ ám vệ Ất gây nên vẻ mặt tươi cười nói, "Không có việc gì, bệnh trĩ hắn đang tái phát "
Ám vệ giáp:...
Thẩm Thiên Lăng:...
"Đúng vậy." Tuy rằng không rõ tại sao mình bị nhéo, nhưng suy xét đối phương xác thực cơ trí hơn mình, cho nên ám vệ Giáp vẫn là phối hợp khổ bức nói, "Gần đây lại ăn cay, lại phát tác."
Thẩm Thiên Lăng đồng tình nói, "Nên sớm đi trị liệu, không thì hậu quả sẽ nghiêm trọng." Bị rò rĩ hậu môn gì đó nghe qua liền phi thường thảm thiết, hơn nữa nơi này cũng không có cách nào làm phẫu thuật, tiểu Cúc hoa nhất định phải bảo hộ thật tốt.
"Vâng." Ám vệ Giáp gật đầu, "Đa tạ công tử."
"Tiếp tục nói, nếu nhắc tới miệng vết thương chung quanh không có máu, trên giang hồ có ai?" Thẩm Thiên Lăng đem đề tài quay trở về.
"Chúng ta cũng nhớ không rõ." Ám vệ Ất thần tình nghiêm túc, "Công tử có thể hỏi cung chủ."
"Không nhớ rõ cũng nói nghe xem, ta muốn nghe." Thẩm Thiên Lăng rất cố chấp, nhưng so với cái gì cũng không biết thì tốt hơn.
Ám vệ Giáp lập tức quay đầu nhìn đồng bạn —— thật sự không thể nói sao? Khi Công tử nói 'Ta muốn nghe' thật sự là phi thường dịu dàng, ta căn bản là cầm cự không được nữa.
Ám vệ Ất kiên định nói "Cung chủ làm xong chuyện sẽ ra ngay, chuyện này thuộc hạ không dám suy đoán, mong công tử lượng thứ."
Ám vệ Giáp:...
Bồi công tử trò chuyện phiếm mà cũng cần nghiêm túc vậy sao!
Thẩm Thiên Lăng cũng có chút 囧, bất quá cũng không có ý định gây khó dễ, rót tách trà chậm rãi uống, thỉnh thoảng lại trông ra bên ngoài.
"Công tử nếu nhàm chán, liền đến nội thất phía trước nghỉ ngơi một chút đi." Ám vệ rất tri kỷ mà đề nghị, "Dù sao ngồi ở đây cũng không có việc gì làm."
"Không cần, ta ở đây chờ hắn." Kỳ thật Thẩm Thiên Lăng bình thường rất thích ngủ trưa, bất quá hiện giờ xảy ra nhiều chuyện như vậy, cũng không có tâm tư mà ngủ.
Mọi người đợi một hồi đã là hai canh giờ trôi qua, đợi đến khi Tần Thiếu Vũ cùng Hoa Đường đi ra là đã qua giờ cơm trưa.
"Thế nào?" Thẩm Thiên Lăng chạy nhanh nghênh đón.
"Đi dùng cơm trước." Tần Thiếu Vũ giúp hắn chỉnh lại y phục, "Mắc công ngươi nghe xong liền không muốn ăn."
"Vậy ngươi nói cho ta biết trước có thu hoạch gì không?." Thẩm Thiên Lăng rất cố chấp.
Tần Thiếu Vũ gật đầu, "Tất nhiên là có, cơm nước xong sẽ nói cho ngươi biết hung thủ là ai."
Hai người cùng nhau đến nhà ăn, ám vệ Giáp rốt cục có cơ hội hỏi, "Vì sao ngươi vừa rồi không để ta nói cho công tử?"
"Loại chuyện này đương nhiên phải do cung chủ chính miệng nói." Ám vệ Ất vẻ mặt già dặn "Huống hồ cái danh tự như Tang Bạch Cốt sẽ làm cho người ta sợ hãi, nếu nói ra sẽ dọa đến công tử thì làm sao bây giờ?" Đừng nói cung chủ không ở đây, công tử cho dù nghĩ anh anh anh cũng tìm không thấy lồng ngực để dựa vào đâu a!
Tìm không thấy trong ngực anh anh anh gì đó nghe liền thấy phi thường ngược, nhất định không thể phát sinh.
Ám vệ Giáp:...
Ôn Liễu Niên là quan thanh liêm, bởi vậy cơm canh cũng rất tùy ý, Thẩm Thiên Lăng cầm đũa như bay, thần tốc đem cơm lùa vào miệng.
Tần Thiếu Vũ dở khóc dở cười, "Cũng không sợ nghẹn chết."
"Tò mò." Thẩm Thiên Lăng lại uống xong một chén canh, sau đó đặt đũa xuống, "Nói đi."
"Lần sau đổi quy củ." Tần Thiếu Vũ giúp hắn lau miệng, "Dùng cơm nhất định phải nửa canh giờ, nếu không sẽ không nói cho ngươi."
"Vậy cũng là lần sau, lần này không được phép quỵt nợ." Thẩm Thiên Lăng thúc giục.
Tần Thiếu Vũ nói, "Ta cùng Hoa Đường cẩn thận nghiệm xem qua thi thể, nếu không đoán sai, người làm là —— "
Một câu còn chưa nói xong, tập thể ám vệ liền ăn ý xông ra ngoài, thuận tiện kéo theo Ôn Liễu Niên đang ăn cơm, Hoa Đường bởi vì phải trở về Truy Ảnh Cung chăm sóc nhi tử, bởi vậy đã bỏ lỡ trường hợp kì lạ này.
Tronh phòng nháy mắt trống rỗng, Thẩm Thiên Lăng giật mình vạn phần, "Bọn họ làm sao vậy?"
"Không biết." Tần Thiếu Vũ lắc đầu, "Đại khái là chưa uống thuốc."
"Cung chủ..." Ám vệ đứng ở trước cửa rất tan nát cõi lòng, ánh mắt ai oán. Tại sao có thể nói như vậy chứ, chúng ta hoàn toàn là vì chừa chỗ cho phu nhân tìm anh anh anh, không được khen ngợi còn chưa tính, cư nhiên còn bị nói quên uống thuốc.
Cung chủ quả thực ý chí sắt đá.
"Đều đã chạy ra ngoài, lại chạy về làm gì?" Tần Thiếu Vũ lạnh lùng nói.
Ám vệ vẻ mặt vô tội, "Ta là trở về lấy dưa chua cho Ôn đại nhân, hắn còn chưa có ăn cơm xong, vừa rồi rất sốt ruột."
Tần Thiếu Vũ ngầm đồng ý.
Ám vệ nhanh chóng chạy vào, bưng một đĩa dưa chua lên liền xông ra ngoài.
"Chư vị anh hùng có thể nói cho tại hạ biết đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì không?" Ôn Liễu Niên bưng bát đứng trong viện, đáy mắt một mảnh mờ mịt.
Tập thể ám vệ tươi cười như hoa, tri kỷ gắp cho hắn một khối dưa chua.
Ôn Liễu Niên:...
"Quên đi, mặc kệ bọn họ." Vài năm trôi qua, Thẩm Thiên Lăng đối với loại chuyện kỳ lạ của đám ám vệ này đã có năng lực tiếp nhận rất cường hãn, vì thế tiếp tục nói "Ngươi mới vừa nói là ai?"
"Tang Bạch Cốt." Tần Thiếu Vũ giúp hắn rót một chén trà.
"Đây là cái tên gì ?" Trên mặt Thẩm Thiên Lăng quả nhiên lộ vẻ chán ghét.
"Là hai huynh đệ, Tang Bạch cùng Tang Cốt." Tần Thiếu Vũ nói "Lúc trước ở Trung Nguyên làm nhiều việc ác, bị người đánh tới Tuyết Sơn, hiện giờ là nửa người nửa quỷ. Hai người thường dùng vũ khí là quỷ trảo bá, đồng thời nội lực cực hàn, cho nên có thể làm miệng vết thương nháy mắt đọng lại, cũng chính là tình trạng vết thương trên người Vương Chuy."
"Lúc trước không nghe ngươi nói đến hai người này." Thẩm Thiên Lăng nói
"Ta tưởng rằng bọn họ sẽ không trở lại Trung Nguyên." Tần Thiếu Vũ nói "Không nghĩ tới thế mà lại xuất hiện ở Vân Lam Thành."
"Dựa theo suy đoán lúc trước của chúng ta, Vương Chuy là người cho nổ thuyền hoa." Thẩm Thiên Lăng nói "Hiện giờ hắn đã chết, có phải đại biểu cho việc Tang Bạch Cốt là chủ mưu sau lưng không?"
"Có phải chủ mưu hay không thì không biết, bất quá tất nhiên sẽ không thoát khỏi có liên quan." Tần Thiếu Vũ nói "Dựa theo tình trạng miệng vết thương, Vương Chuy hẳn là bị hại hai ngày trước, vậy chứng tỏ hai huynh đệ Tang Bạch Cốt ít nhất có một người còn ở bên trong thành, nếu có thể tìm được, tất nhiên cũng sẽ cởi bỏ bí ẩn."
"Làm sao ngươi biết hắn còn bên trong thành." Thẩm Thiên Lăng khẽ nhíu mày, "Vạn nhất chạy mất thì sao?"
"Sẽ không." Tần Thiếu Vũ lắc đầu, "Vân Lam Thành bốn phía đều có người Truy Ảnh Cung, không ai có thể người không biết quỷ không hay mà rời khỏi thành."
"Phỏng chừng là phải truy bắt rất lâu a." Thẩm Thiên Lăng nói, "Vậy đại hội võ lâm làm sao bây giờ? Nha dịch nhất định không phải đối thủ của Tang Bạch Cốt, nếu trận này Truy Ảnh Cung mặc kệ, Ôn đại nhân tám chín phần sẽ chịu thiệt."
Vừa dứt lời, ám vệ lúc trước kia lại xuất hiện trước cửa.
"Lại là đến lấy dưa chua?" Tần Thiếu Vũ hỏi.
"Không phải." Ám vệ lắc đầu, "Ôn đại nhân ăn dưa chua hơi nhiều, đã trở về uống nước, ta lần này là đến truyền thư."
"Thư?" Thẩm Thiên Lăng nghe vậy khó hiểu, "Thư của ai, sao lại gửi đến phủ nha."
"Là của Thẩm đại thiếu gia." Ám vệ bước vào đem thư giao cho hắn, "Vừa rồi gặp được dịch quan, liền thuận tay cầm lại đây."
"Thật sự là đại ca." Thẩm Thiên Lăng mở ra xem, nhìn hai hàng chữ rồi giật mình, "Võ lâm đại hội bị hủy bỏ ?"
"Không phải hủy bỏ, là hoãn lại." Tần Thiếu Vũ vội vàng quét mắt một lần, " Đương nhiệm minh chủ ở Tây Bắc gặp biến cố, phải qua một thời gian nữa mới có thể trở về."
Thẩm Thiên Lăng nghe vậy giật mình, "Không phải nói hắn đã biến mất rất lâu rồi sao, ta còn tưởng rằng hắn không tồn tại."
"Tuy rằng hắn cả ngày không làm gì, lại hơn phân nửa thời gian cũng không ở Trung Nguyên, bất quá cho dù là suy xét đến thể diện hay cấp bậc lễ nghĩa, vẫn là phải chờ hắn trở về mới được." Tần Thiếu Vũ nói "Nếu không lão già cổ hủ này nhất định sẽ nói ba đạo lý này nọ, Thiên Phong chủ động kéo dài thời hạn, hẳn cũng vì nghĩ nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện."
"Kỳ thật cũng tốt." Thẩm Thiên Lăng nói "Chúng ta vừa lúc ở thêm vài ngày giúp Ôn đại nhân."
"Thiên Phong nói hắn sẽ đến đây." Tần Thiếu Vũ đem thư đưa cho hắn, "Một là đến gặp ngươi, hai là muốn sau này cùng nhau đến đại hội võ lâm."
"Đại ca đến thì tốt rồi." Thẩm Thiên Lăng tiếp tục xem thư "Vậy Diệp đại ca thì sao?"
"Sau khi Thiên Phong cùng Diệp Cẩn thành thân, ngươi khi nào thì thấy hai người bọn hắn tách ra chưa?" Tần Thiếu Vũ cười lắc đầu, "Truy Ảnh Cung sợ là sẽ có náo nhiệt."
Diệp Cẩn trên giang hồ nổi danh thần y, tuy rằng miệng lưỡi ác độc, ngạo kiều lại hung dữ, nhưng tâm so với đậu hủ còn muốn mềm hơn. Lúc trước Thẩm Thiên Phong vì có thể cùng hắn thành thân, đã phí không ít công sức mới có thể để cho Thẩm lão trang chủ cùng Thẩm phu nhân tiếp nhận nam tức phụ này. Thật vất vả hai người mới có thể ở bên nhau, tất nhiên là một khắc cũng không nguyện tách ra, cho nên người trên giang hồ từ lâu đã biết rõ thói quen của hai người bọn hắn —— mặc kệ là trường hợp nào, cả hai đều sẽ đồng thời xuất hiện.
Quả thực ân ái.
"Cho nên việc cấp bách bây giờ là phải tìm được Tang Bạch Cốt." Thẩm Thiên Lăng nhìn Tần Thiếu Vũ, "Ngươi có kế hoạch gì không?"
Khóe miệng Tần Thiếu Vũ khẽ câu lên, "Ngươi đoán."
"Ta không cần đoán." Thẩm Thiên Lăng đi theo hắn cười tủm tỉm, "Mỗi lần ngươi có biểu tình này, nhất định đã nghĩ ra chủ ý tốt." Nửa câu sau dù muốn cũng không thể nói —— hơn nữa phần lớn thời gian, đều là chủ ý phi thường thiếu đạo đức.
**************__________________________
Trang
- Trang chủ
- Giải Thích Về Nhà Của World Boys Love
- PHẦN CHÚ Ý và PASS
- List Đam Mỹ: Trọng Sinh (Hoàn)
- List Đam Mỹ: Xuyên Không (Hoàn)
- List Đam Mỹ: Phản Xuyên Không (Hoàn)
- List Đam Mỹ: Xuyên Thư (Hoàn)
- List Đam Mỹ: Xuyên Nhanh/Khoái Xuyên (Hoàn)
- Ngòi Bút Người Việt - (Đam Mỹ Việt)
- Đam Mỹ Trong World Boys Love
Chinta
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hàng Mới Ra Lò
• World Boys Love ♥ Thế Giới Tình Trai _____________________________________ Là nơi mà chủ nhà edit tiểu thuyết đam mỹ, đăng truyện đam mỹ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào tình yêu ^ w ^ ♥ Nếu bạn có thắc mắc hay lời tâm sự, muốn tìm truyện, hoặc gợi ý, trợ giúp chủ nhà thì hãy bình luận trên blogspot hoặc page World Boys Love nhé ^ w ^ ♥. Nếu thấy chủ nhà chưa trả lời thì có nghĩa chủ nhà vẫn chưa xem tin nhắn đó T w T